Đỗ Hồng

Trăng Tháng Mười Một






Tháng mười một trăng vàng treo khung cửa
Soi vào hồn thắp sáng lại niềm vui
Đã từ lâu tang tóc phủ ngậm ngùi
Người tri kỷ không nhìn ra nhau nữa

Tháng mười một trăng lên mang ánh lửa
Cháy trong tim hong ấm lại tình người
Vì phố quen đã thiếu vắng nụ cười
Người trước mặt mà như xa thiên lý

Tháng mười một trăng đưa người yên nghỉ
Cả một đời danh vọng cũng xuôi tay
Nơi tha phương đành gửi lại hình hài
Chưa kịp thấy quê hương ngày quang phục

Tháng mười một trăng về trên ngọn bút
Viết ngàn lời hoa mỹ gửi cho nhau
Cho trăm năm trở lại thuở ban đầu
Tình hoa bướm muộn màng trong tuổi hạc

Tháng mười một trăng thanh gieo khúc nhạc
Gửi gió bay muôn hướng tạ ơn đời
Mỗi con người là một bóng trăng vơi
Chờ hiệp lại thành vầng trăng nhân ái

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 26 tháng 11 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Trăng Tháng Mười Một"